Chương 21: Anh hùng cứu mỹ nhân
Đăng bởi Lãnh Tĩnh
Đăng lúc 1:31 PM
Bạch Mộc Cận ngẩng đầu, trong mắt không phải là khẩn trương, không phải là sợ hãi, mà là đạm nhiên như sớm biết từ trước. Nam nhân đang đầy căm phẫn trước mặt, nàng vô cùng quen thuộc.Đây chính là người tử trung năm đó của Bạch Vân Hề, Cổ công tử của phủ Thuận Thiên, Cổ Nhân Nghĩa tự xưng là vì chính nghĩa. Chỉ là kiếp trước hắn xuất đầu cho Bạch Vân Hề, chỉ trách đối tượng là biểu tỷ Lục Phỉ Viện của nhà ngoại tổ nàng.
Năm đó biểu tỷ chẳng qua là chỉ trích Bạch Vân Hề bất kính trưởng tỷ, thị sủng mà kiêu, Bạch Vân Hề liền mang bộ dáng như bị oan khuất lớn lao, còn khóc sướt mướt tỏ vẻ mình vô tội.
Lúc đó nàng quá ngốc, cảm thấy Bạch Vân Hề chỉ là hơi kiêu căng chút thôi, không ảnh hưởng gì đến toàn cục, mặt khác lại cảm thấy biểu tỷ không nên chuyện bé xé ra to làm Lục Phỉ Viện suýt nữa thì tức muốn hộc máu. Sau đó lại nói Bạch Vân Hề làm bộ làm tịch chỉ giỏi tranh thủ đồng tình, sau đó cái vị chi sĩ chính nghĩa không đâu không xuất hiện liền đứng ra, chỉ trích Lục Phỉ Viện ỷ thế hiếp người, kiêu căng ngang ngược, khi dễ chính biểu muội của mình.
Bạch Mộc Cận hơi buồn cười, người này thật sự là lần nào cũng xuất hiện đúng thời điểm, nghiễm nhiên làm sứ giả hộ hoa, đáng tiếc là, gia thế hắn không quá tốt, Bạch Vân Hề chướng mắt hắn.
Lúc này, Bạch Vân Hề mang vẻ mặt cảm động nhìn Cổ Nhân Nghĩa, cảm thấy người này đúng làoong trời phái xuống cứu vớt nàng. Nàng càng tỏ vẻ ủy khuất mà rơi lệ, khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn đều là những giọt nước mắt óng ánh.
“Vị công tử này, hậu hoa viên đều là nữ khách, công tử sao lại bất kính đến mức tự cho phép mình xông vào, thế này sợ là không hợp lý đi?” Mặc dù bầu không khí của Thiên Nguyên đã cởi mở, nhưng trong giới quý tộc vân là giữ lễ. Như trong trường hợp này, nếu như không phải chủ nhà người ta cho phép thì không thể để nam nữ chưa thành hôn ở cùng một chỗ, bằng không nếu xảy ra chuyện bất nhã gì thì chủ nhà người ta liền khó làm.
Các vị quý nữ vừa nghe xong cũng cảm thấy không ổn. Nam nhân này thật sự thiếu giáo dưỡng, ở đây đều là tiểu thư, một nam nhân lại đơn thân xông tới, nếu là phá hủy danh dự của các nàng thì làm sao bây giờ?
“Ngươi, người này, còn không mau ly khai? Là muốn ta gọi người đến đuổi ngươi đi sao?” Tăng Minh Nguyệt lập tức lên tiếng đuổi người, tức giận đến hận không thể đánh cái nam nhân không biết từ đâu chui ra này một trận.
Cổ Nhân Nghĩa nhất thời luống cuống, ngoài hậu viện còn một đám bằng hữu nghe trộm động tĩnh trong hậu hoa viên, đây cũng là chuyện thường tình. Trong lòng mọi người đều biết rõ ràng, chuyện này bọn họ đều nghe thấy được.
Hôm nay Hầu phủ tổ chức yến hội, cũng là vì việc hôn nhân của hai vị công tử Hầu phủ. Hắn là vì quá tức giận hành vi của đại tiểu thư phủ Quốc công, lại thương tiếc vị nhị tiểu thư này mang bộ dáng đáng thương. Một đám nam tử luôn luôn bênh vực kẻ yếu liền đẩy hắn ra làm chim đầu đàn, hắn cũng vui vẻ sắm vai anh hùng cứu mỹ nhân.
Thế nhưng vừa mới nói một câu, liền bị Bạch Mộc Cận chỉ trích hắn không tuân thủ lễ pháp, lại bị Tăng tiểu thư đuổi đi, các vị quý nữ cũng dùng ánh mắt phẫn nộ hình hắn.
Cổ Nhân Nghĩa vội vàng giải thích: “Ta chỉ là nhìn đại tiểu thư Bạch gia ỷ thế hiếp người, khi dễ muội muội của mình, ra nói lời công đạo thôi, không hề cố ý mạo phạm các vị tiểu thư!”
Bạch Mộc Cận nhíu nhíu mày, không vui nói: “Con mắt nào của công tử nhìn thấy ta bắt nạt muội muội? Ta đánh nàng? Hay vẫn là mắng nàng? Công tử đường đường là một nam nhi bảy thước, không phân tốt xấu, còn không phân cấp bậc lễ nghĩa, lẻn vào giữa các vị nữ tử chỉ trích ta. Xin hỏi, có phải công tử không đem các vị tiểu thư chúng ta vào mắt? Cho dù ta có làm ra chuyện khiến nhân thần cộng phẫn đi nữa, chẳng lẽ các vị tiểu thư đều là người mắt mờ, không thể giúp người chịu nhục đòi công đạo hay sao?”
Cả đám tiểu thư lập tức tỉnh ngộ, từ đầu đến đuôi Bạch Mộc Cận cũng không làm gì muội muội của mình, vẫn là đôi chủ tớ này tự nói người ta bắt nạt các nàng. Mà Bạch Mộc Cận chỉ quan tâm mặt mũi Hầu phủ, không muốn cùng các nàng chấp nhặt.
Nhưng đôi chủ tớ này được một tấc lại muốn tiến thêm mộ bước, cố chỉ trích tỷ tỷ của mình bắt nạt mình. Thật sự không có đạo lý, mà nam nhân mạc danh kỳ diệu này càng làm người ta cáu giận, tại sao lại tùy ý xông vào nơi nữ tử tụ tập? Chẳng lẽ lại là đăng đồ tử có ý đồ bất chính?
“Tăng tiểu thư, xin tiểu thư vẫn là đem người đuổi đi đi. Bằng không chúng ta cũng không có biện pháp ở lại hầu phủ!” Đứng ra nói chuyện là Đích nữ của Oai Vũ tướng quân, Chử Vân Yên, mặc dù thoạt nhìn văn nhã nhưng là người nóng nảy, nhìn không được cái loại nữ tử giả vờ nhu nhược đáng thương với nam tử không tuân thủ lễ pháp.
“Vị công tử này, ngươi vẫn là đi đi thôi, không cần phải xen vào, ta không sao, thật sự không có chuyện gì.” Bạch Vân Hề thật vất vả mới có nam nhân đứng ra nói giúp nàng, không thể để bị đuổi đi. Vì thế nên chớp đôi mắt to, nước mắt lưng tròng, giả vờ kiên cường mà nói ra.
Thế nhưng ánh mắt kia rõ ràng là mang theo khẩn cầu cùng chờ đợi, khiến Cổ Nhân Nghĩa nhìn mà mềm lòng, một cái tiểu thư nũng nịu như vậy, thật sự là đáng thương.
Vậy là hắn chẳng quan tâm việc mình bị người xua đuổi, hiên ngang lẫm liệt đứng thẳng, nói với chúng vị tiểu thư: “Các vị tiểu thư, Cổ mỗ vô tâm mạo phạm. Chỉ là không đành lòng khoanh tay đứng nhìn một nữ tử ác độc như vậy khi dễ muội muội. Các ngươi nhìn Bạch nhị tiểu thư một chút di, khóc thành ra như vậy, nếu không phải là chịu khuất nhục lớn lao thì sao có thể như vậy? Trước mặt người ngoài lại phải quỳ xuống dưới đất cầu xin tha thứ, chẳng lẽ nàng không biết nan kham hay sao? Chỉ có thể là bị tỷ tỷ bắt nạt mới phải cùng đường làm như vậy!”
Lời này vừa nói ra, các quý nữ xem cuộc vui cũng bắt đầu nhíu mày, trong lòng nổi lên nghi hoặc, chẳng lẽ vị Bạch đại tiểu thư này thật sự tâm tư ác độc? Chuyện như vậy cũng không hiếm thấy, trong đại gia tộc tỷ tỷ thường bắt nạt muội muội, nếu như không bị đại ủy khuất, ai muốn quỳ xuống cầu xin tha thứ trước mặt mọi người?
Mọi người nghe vậy liền bắt đầu nói chuyện riêng, thảo luận trái phải, Bạch Vân Hề nghe vào trong tau, chỉ cần ác danh của ả truyền đi, nhà ta cũng không dám cưới nữ nhân tâm tư ác độc về nhà. Hơn nữa với mẫu thân trù tính, cả đời này của ả sẽ bị phá hủy.